Pair of Vintage Old School Fru
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Ác ma tổng tài, anh hổn đản


phan 27

 Ꮺ Chương 138 :

 .Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm rơi xuống đất kia trong nháy mắt

 " Lâm Khả Tâm , em rất lợi hại thôi , chẳng lẽ em đã quên tôi nói với em thế nào

 sao?" Âm thanh của Tư Đồ Viêm mang theo cổ tức giận , nếu anh không sớm

 đoán ra được cô làm vậy thì chắc cô đã mang theo đứa nhỏ chạy mất.

 Bị Tư Đồ Viêm doạ người , Lâm Khả Tâm cảm giác cả người mềm nhũn , thấy cô

 ngã sấp , anh xông lên đỡ cô , trong lòng ngực của anh rất rộng và ấm áp , cảm

 nhận được sự khẩn trương , cô không khỏi trố mắt ngẩng đầu , dùng ánh mắt

 tràn đầy nghi hoặc nhìn anh.

 Tư Đồ Viêm anh . . . . . .là quan tâm cô sao?

 Ýthức được trong ánh mắt của Lâm Khả Tâm tìm chứng cứ , Tư Đồ Viêm lập tức

 buông lỏng tay , sau đó thanh giọng nói: " Lâm Khả Tâm , em cũng đừng hiểu lầm

 , tôi vừa rồi chẳng qua lo cho cục cưng trong bụng thôi , dù sao kia cũng là cốt

 nhục của Tư Đồ Viêm."

 Nhưng Lâm Khả Tâm vẫn cứ thẳng nhìn anh , làm cho anh chột dạ , anh liền vội

 đổi đề tài: " Lâm Khả Tâm , đừng nghĩtôi không nói gì thì sẽ không trách tội em."

 Tư Đồ Viêm nói xong anh nắm chặt cổ tay của Lâm Khả Tâm

 "Đi , theo tôi về nhà , em đã không nghe lời tôi mà chạy trốn thì từ nay về sau

 đừng hi vọng tự do gì cả."

 Trên xe về nhà 2 người đều trầm mặc , Tư Đồ Viêm vẫn nhưtrước mặt không

 chút biểu tình , anh bình tĩnh giống nhưchẳng xảy ra chuyện gì , còn Lâm Khả

 Tâm ngược lại rất khẩn trương giống nhưsự bình tĩnh này chính là biểu thị một

 trận mưa rền giió dữ sẽ nổi dậy

 Bởi vậy , trong lòng Lâm Khả Tâm đều yên lặng chuẩn bị anh tuỳ thời bùng nổ

 nhưng cho đến khi vào nhà anh vẫn không biểu hiện gì.

 Nhưng anh càng làm vậy càng làm cho cô cảm thấy khủng bố , dù sao vừa rồi cô

 không nghe lời anh , lựa chọn trốn đi , tình hình như thế nào mà anh có thể

 không tính toán với cô? Hơn nữa sao lại không hung hăng trừng phạt cô? Nếu

 anh nổi giận thì sẽ là bình thường , nhưng hiện tại lại trầm mặc không nói gì điều

 này mới kì lạ . . . . . .

 Lâm Khả Tâm thậm chí bắt đầu sợ hãi , không biết anh phải đang tính âm mưu gì

 không?

 "Anh. . . . . .Không giận tôi sao?" Lâm Khả Tâm hướng đến bóng dáng của Tư Đồ

 Viêm thử hỏi han

 Tư Đồ Viêm cũng không quay đầu lại nói " CHẳng lẽ em thấy tôi nổi giận thì rất

 cao hứng sao?"

 "Không đúng không đúng" Lâm Khả Tâm vội vàng lắc đầu " Nhưng tôi cảm thấy

 rất kỳ quái , vì cái gì anh không phát giận với tôi . . . . . .Hoặc là trừng phạt tôi vân

 vân. . . . . ."

 "Tôi sỡ dĩkhông trừng phạt em là vì em đang có đứa nhỏ , coi nhưnể mặt đứa

 nhỏ tôi lần này buông tha cho em , nhưng nếu còn tái phát sinh thì hậu quả sẽ

 không đơn giản nhưvậy" Dừng một chút Tư Đồ Viêm cảnh cáo nói " Em phải

 biết rằng tôi có kiên nhẫn nhất định , nếu làm cho tôi phát hiện một lần nữa em

 chạy trốn thì chờ sau khi đứa nhỏ hạ sinh tôi liền trừng phạt em , nên tốt nhất

 em thông minh thì đừng nháo nhào nữa , nếu như đứa nhỏ bị thương tổn , tôi sẽ

 để em bồi thường"

 ". . . . . .Phải. . . . . ."

 ***************

 Mấy tháng sau. . . . .

 "Răng rắc. . . . . ."

 Lâm Khả Tâm ngồi ở sofa , nghe tiếng khoá cửa truyền đến , không khỏi thở dài ,

 từ sau lần trước chạy trốn , mỗi lần Tư Đồ Viêm rời nhà anh đều khoá cửa bên

 ngoài để ngăn cô không trốn đi nữa.

 Cô cũng từng kím cớ đi siêu thị này nọ muốn để anh phóng cô ra nhưng anh lại

 nói muốn gì thì nói với Đại Vĩ, sau khi Đại Vĩmua tối anh sẽ đem về cho cô.

 Mà thời điểm tâm tình anh tốt , cũng sẽ đồng ýcho cô ra ngoài một chút nhưng

 lúc sau liền bỏ hết công việc gắt gao đi theo cô , nhưvậy lại làm cho cô cảm thấy

 không thoải mái.

 Tuy rằng anh không trách cứ cô chuyện trốn đi nhưng đối với cô mà nói cuộc

 sống không có tự do là một kiểu trừng phạt .

 Bị Tư Đồ Viêm giam lỏng mấy tháng , bụng cô cũng một lúc một lớn hơn , mà

 trong lòng sợ hãi cùng bi ai cũng tăng theo , mỗi một giây hô hấp cũng khó .

 Có nhiều khi cô nằm mộng cô nằm trên giường bệnh , bên cạnh là một đứa trẻ

 đáng yêu mới sinh , lúc đó Tư Đồ Viêm bỗng nhiên xuất hiện ôm lấy đứa nhỏ

 không một lời từ biệt mà rời đi , dù cho cô gào thét cũng không tác dụng , cô

 muốn tiến lên đem đứa nhỏ về nhưng cả người vô lực rớt xuống mặt đất . . . . .

 .Kết cuộc , cô tỉnh lại trong nước mắt giàn dụa.

 Cũng có lẽ vì mất tự do quá lâu mà tâm tình của Lâm Khả Tâm cũng trở nên

 không ởn định , mỗi lần nghĩ đến vấn đề quyền lợi nuôi đứa bé , nghĩ đến sau khi

 cô sinh cục cưng mà lại đưa cái ác ma Tư Đồ Viêm nuôi lớn thì tương lai có thể

 cục cưng sẽ trở thành người giống anh , nghĩvậy thôi cô liền có cảm xúc mãnh

 liệt , cô muốn bỏ đi đứa nhỏ này.

Ꮺ Chương 139

 Chẳng sợ Tư Đồ Viêm giết cô , cô vẫn muốn giết bé này , nhưvậy về sau sẽ không

 mồ côi mẹ mồ coi mẹ , gia đình không hạnh phúc.

 Vì vậy đầu Lâm Khả Tâm nóng lên ,cô cầm bình hoa trong tay nhắm ngay bụng ,

 trước khi xuống tay cô tự nhủ " Cục cưng , đừng trách mẹ , mẹ chỉ là vì tốt cho

 con , tha thứ cho mẹ. . . . . ."

 Nói xong , Lâm Khả Tâm cầm bình hoa nhưng lúc tay hạ xuống cô lại gào khóc ra

 , mặc kệ tương lai đứa bé này có trở thành Tư Đồ Viêm hay không thì nó cũng là

 con của cô , hơn nữa vài tháng nữa cô đã làm mẹ , cô thế nào lại ra tay đây? Dù

 đau thế nào , hạ quyết tâm thế nào thì cô vẫn không thể làm được.

 Bất quá điều này cũng làm cho cô hiểu một chuyện khác , vô luận thế nào cô sẽ

 không đem đứa bé giao cho Tư Đồ Viêm , mặc kệ phương pháp gì cô phải bảo vệ

 nó !

 Vì muốn thực hiện được điều này , cô phải biểu hiện bộ dạng ngoan ngoãn , dù

 anh làm gì cô cũng không phản kháng , chính là để anh nghĩcô thật sự sẽ không

 bỏ trốn lần nữa.

 Thời gian lâu sau anh sẽ hạ thấp cảnh giác , nói không chừng một ngày anh quên

 khoá cửa lúc đó cô có thể mang theo đứa nhỏ chạy trốn .

 Chính là Tư Đồ Viêm tinh ranh nhưvậy lại thế nào có thể ngã quỵ trước một kỷ

 xảo nhỏ bé? Cho nên dù qua lâu thật lâu anh vẫn không quên khoá cửa , và ngày

 sinh của Lâm Khả Tâm càng lúc càng đến gần , nội tâm vô cùng lo lắng , sắp

 không thể giả vờ được nữa .

 Bất quá bụng càng lúc càng lớn cũng không phải chuyện xấu , vì bụng có lớn hơn

 1 chút thì tình mẫu tử của cô cũng sẽ lớn dần theo , người mẹ bảo vệ cho đứa con

 điều đó để cho cô có càng nhiều dũng khí và quyết tâm.

 Lâm Khả Tâm thề trong lòng , đêm nay cô phải nói chuyện với Tư Đồ Viêm , cô sẽ

 cố gắng thuyết phục anh giao đứa nhỏ cho cô , nếu nhưanh không đáp ứng , cô

 liền nháo mà không sợ nhưcá mắc lưới !

 Cứ như vậy , Lâm Khả Tâm ngồi ở trên sofa đợi Tư Đồ Viêm , nhưng anh lại

 không trở về , mắt nhìn cũng đã đến 11g đêm , cô đoán anh đêm nay lại có công

 tác vội nói không chừng sẽ không về , vì vậy cô đứng lên định đi ngủ lại nghe

 ngoài cửa truyền đến tiếng "Sất ——"

 Bị làm cho hoảng sợ , Lâm Khả Tâm dừng cước bộ , cô quay đầu không khỏi nhíu

 mày nhìn ra cửa , kỳ quái , vừa rồi là âm thanh gì a? Nghe nhưtiếng xe thắng gấp.

 Sao lại có người thắng gấp đến vậy? Chẳng lẽ là đụng xe?

 Nói đến đụng xe , Lâm Khả Tâm nghĩ đến một trường hợp là cảnh sát đuổi bắt

 phạm nhân , cái này có chút may mắn là anh khoá kỹ cửa bằng không ai biết hay

 không sẽ có người xông vào.

 Nhưng điều làm cho cô ngoài ýmuốn chính là , cửa truyền đến âm thanh , sau đó

 cửa mở ra , cô hoảng sợ vốn định tìm chỗ trốn đi nhưng vì mang thai không thể

 cử động mạnh , bất quá người đứng ở cửa không phải là ai khác mà là Tư Đồ

 Viêm.

 Chẳng lẽ âm thanh lúc nãy là do anh làm?Không nên a , anh luôn lái xe rất cẩn

 thận sao có thể nhưvậy?

 Đang lúc Lâm Khả Tâm kinh ngạc thì Tư Đồ Viêm không kiên nhẫn: " Lâm Khả

 Tâm , em còn ngây ngốc đứng đó làm gì? Không có thấy sao? Còn không mau đỡ

 tôi một phen. . . . . ."

 "Đỡ. . . . . .?" Lâm Khả Tâm theo bản năng lập lại một lần , lúc này cô tiến lên đỡ

 anh , nhưng còn chưa đụng vào người thì một cỗ mùi rượu đập vào mũi cô

 Xem ra đêm nay anh lại tham gia tiệc , khó trách anh chạy xe nhanh vậy , chỉ

 nghe mùi thôi thì biết chắc anh uống rượu không ít

 "Anh thế nào lại uống nhiều như vậy a? Uống thế thì sức khoẻ nào chịu nổi?"

 Nâng Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm oán giận nói , sau đó cô ýthức được cô giống

 nhưngười vợ nén giận trách chồng , cô cũng không khỏi ngây ngẩn cả người

 Nhưng Tư Đồ Viêm uống say không biết gì nên anh không phát hiện ra sự kì lạ

 của Lâm Khả Tâm ,mà hơi nhíu mày hồi đáp " Em nghĩ rằng tôi muốn uống

 nhiều vây 5sao? Nhưng nếu không uống thì sẽ không ký được hợp đồng , mà

 không có hợp đồng thì tiền đâu ra?Em cho rằng có thể lấy tiền túi của mình bồi

 thường vào sao?"

 Không thể không nói , anh trả lời cũng nhưcuộc đối thoại của vợ chồng , cái loại

 này làm cho Lâm Khả Tâm hâm mộ không thôi

 Không tự giác , Lâm Khả Tâm thấy một ít châm chọc nhưng cũng có chút ấm áp ,

 từ lúc bị Tư Đồ Viêm giam lỏng đến nay , đây là lần đầu cô cảm thấy nội tâm ấm

 áp đến vậy , mà cô lại cỡ nào thiết tha nó không thay đổi?

 Bởi vì biết sau khi anh tỉnh lại , thì cô chỉ có đối mặt với sự thống khổ , rối rắm ,

 cho nên dù tự lừa dối mình , cô cũng muốn lưu lại cảm giác hiện tại , dù một giây

 thôi cũng tốt lắm rồi

 Vì vậy , Lâm Khả Tâm học theo mõm thê tử nói: " Đúng đúng đúng , là anh vất vả

 nhất , nhưng lần sau chú ýmột chút , đừng uống nhiều , em sẽ đau long."

 Đúng , cô đau lòng , rõ ràng bị giam lỏng , cô sẽ không tái chủ động nói chuyện

 với anh , nhưng lúc nhìn anh uống say không còn biết gì cô vẫn nhịn không được

 , phải mở miệng quan tâm anh. . . . . .

 Cô thật là vô dụng. . . . . .

 Ꮺ Chương 140

 Lâm Khả Tâm hiểu được nếu để Tư Đồ Viêm biết suy nghĩcủa cô thì anh chỉ cười

 nhạo , nên chỉ dám lúc anh say thế này cô diễn một màn kịch người vợ để tự an

 ủi cho bản thân , bất quá cô vẫn không khỏi lo lắng nếu anh cũng không có giống

 cô tưởng tượng thì dù chỉ làm một chút ýthức , kia anh nghe cô nói vậy có thể

 nhạo báng cô không?

 Nhưng cũng may mắn chính là anh không trả lời , bên tai chỉ nghe tiếng thở ồ ồ ,

 cô biết anh đã ngủ.

 Vì thể lực không đủ nên Lâm Khả Tâm khôg mang Tư Đồ Viêm về phòng ngủ mà

 chỉ cẩn thận đặt anh lên sofa , sau đó cởi giày , đem chân anh để ngay thẳng lên

 ghế , để cho anh ngủ mà thoải mái một chút.

 Nhìn vẻ mặt say sưa ngủ của Tư Đồ Viêm , Lâm Khả Tâm bỗng phát hiện , sau tất

 cả âm mưu của anh với cô , cô chẳng có một chút oán giận , thậm chí vẫn không

 thể ngừng yêu anh , nếu anh biết , chắc anh sẽ chê cười đầu óc chính cô có vấn đề

 đi?

 Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm không khỏi cười khổ , hốc mắt cũng ửng ửng đỏ .

 Lâm Khả Tâm à Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm đối xử nhưvậy còn có thể đau lòng

 vì anh sao? Ngươi là đồ không đầu óc sao? Thế nào còn không tỉnh ngộ? Rốt cuộc

 chịu bao nhiêu thương tổn nữa mới đủ buông anh a?

 Mà nhưcó một âm thanh trong lòng ôn nhu toát ra , lại đâm vào tim cô ——--【

 phỏng chừng là không bỏ xuống được . 】

 Thở dài một hơi , Lâm Khả Tâm dời cước bộ , chuẩn bị đi tìm cái gì để khi anh

 tỉnh dậy sẽ có mà ăn nhưng lúc sau Tiểu Bối lại hướng đến cô phe phẩy cái đuôi ,

 chờ mong nhìn cô

 Cô biết Tiểu Bối muốn đi dạo , nhưng hiện tại Tư Đồ Viêm đã say nhưvậy huống

 chi cửa không có khoá , cô lạithế nào có thể. . . . . .

 Từ từ? Cửa không có khoá? Ýthức được vì Tư Đồ Viêm uống rượu sau khi về anh

 không có bật người khoá cửa nhưngày thường , Lâm Khả Tâm ngừng hơi thở ,

 đại khí cũng không dám ra

 Lâm Khả Tâm làm một cái thủ thế "Hư" với Tiểu Bối , thấy vậy Tiểu Bối liền

 ngoan ngoãn lui ra , tò mò nhìn cô

 Thật cẩn thận , Lâm Khả Tâm hướng đi ra cửa , sợ đánh thức Tư Đồ Viêm , mà

 Tiểu Bối cũng ngoan ngoãn đi theo sau , đợi cho đến khi ra đến cửa quả nhiên kết

 quả nhưmình mong đợi là cửa không khoá , tuy rằng khát vọng tự do đã có từ

 lâu rồi nhưng cô cũng không lập tức rời đi mà đứng tại chỗ trầm mặc một lát .

 Lúc này néu cô bỏ đi, nói vậy về sau cô và Tư Đồ Viêm sẽ là 2 người của 2 thế giới

 . . . . . . sẽ không bao giờ có liên hệ nữa đi? Nhưng vì đứa nhỏ dù thế nào cô cũng

 phải rời đi !

 Nghĩ đến từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa , cô quyết định liếc nhìn

 anh một cái , ở trong lòng hảo hảo nói cá biệt cùng anh , sau đó đem hình dáng

 của anh thật sâu khắc vào trong tim .

 Nhưng Lâm Khả Tâm vừanhấc chân chuẩn bị bước đi, chợt nghe âm thanh trong

 phòng khách truyền đến " Nước .. tôi muốn uống nước. . . . . ."

 Bị Tư Đồ Viêm làm cho một trận hết hồn , Lâm Khả Tâm hoảng sợ , cô thậm chí

 thấy tự do càng lúc càng xa mình hơn .. Thảm , nếu anh tỉnh lại , kia hết thảy đều

 không kịp rồi !

 Nghĩvậy , nội tâm của cô liền xuất hiện âm thanh " Trốn".

 Vì thế Lâm Khả Tâm cũng không quay đầu lại mà chạy ra ngoài , Tiểu Bối nhìn

 chung quanh , do dự trong chốc lát cũng theo cô mà chạy.

 Lúc sau , Tư Đồ Viêm nằm ở sofa vẫn hỗn loạn nhưtrước , còn chưa tỉnh lại: "

 Khát quá. . . . . .Nước , nước , Lâm Khả Tâm , đem nước lại đây . . . . . ."

 Chất cồn quay cuồng trong dạ dày của anh , nhưlửa đốt làm cho anh cảm thấy

 miệng lưỡi khô queo , cả người giống như sắp nóng chết thôi

 Không nhịn được , Tư Đồ Viêm mở mắt , không vui hô " Lâm Khả Tâm , Lâm

 Khả Tâm? Có nghe tôi muốn uống nước không? Lâm Khả Tâm?"

 Đáp lại câu hỏi của anh chỉ là sự im lặng

 Vịn vịn cái trán , Tư Đồ Viêm chậm rãi ngồi dậy , anh nhìn xung quanh không

 thấy thân ảnh của Lâm Khả Tâm đâu , một cỗ cảm giác không tốt trong lòng sinh

 ra , một giây cũng không dám trì hoãn , anh vội vàng đứng dậy bắt đầu tìm kiếm.

 " Lâm Khả Tâm , em ở nơi nào? Tốt nhất đừng giở trò gì , nhanh ra đây cho tôi ,

 bằng không. . . . . ." Đương thấy cửa mở , lời nói của Tư Đồ Viêm cứng lại.

 Đáng chết , anh quên khoá cửa , cưnhiên làm cho Lâm Khả Tâm liền nhưvậy

 chạy trốn !!!!!!!!

 Phát hiện ra điều đó , Tư Đồ Viêm lập tức lấy xe liền chạy đến nhà ga ở gần đó ,

 trên đường , anh nhìn chung quanh , không buông tha ngõ ngách nào , anh biết

 bởi vì chỗ hẻo lánh cơhồ sẽ không có xe nên Lâm Khả Tâm muốn trở về thì chỉ

 có nhà ga gần đó thôi

 Mà theo anh phỏng chừng , cô vẫn là đi chưa được bao lâu , ít nhất còn chưa lên

 xe , hơn nữa lấy trạng thái hiện tại của cô thì chạy sẽ không mau , huống chi dù

 cho có không mang thai so với xe cũng không thể nhanh hơn , chắcchắn anh sẽ

 tìm ra cô !!!
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .